Lương và Phúc lợi

Chi trả công bằng

Bạn có trách nhiệm trả thù lao cho nhân viên một cách xứng đáng.

Bạn phải trả thù lao công bằng cho nhân viên cho sự lao động của họ. Theo luật pháp liên bang, phụ nữ và nam giới có quyền được trả lương bình đẳng nếu họ thực hiện công việc như nhau ở cùng một nơi làm việc. Bộ luật này áp dụng cho hầu hết nhân viên trong cả khu vực công và tư, và không có yêu cầu về số lượng nhân viên tối thiểu. Luật pháp xem xét liệu công việc hay việc làm có “về cơ bản là bình đẳng” hay không, chứ không phải là chúng có giống hệt nhau không. Nội dung công việc (không phải chức danh) mới là yếu tố quyết định công việc có “về cơ bản là bình đẳng” hay không. Tất cả các dạng thù lao được đề cập đến trong bộ luật này, bao gồm lương, lương làm thêm giờ, thưởng, quyền chọn cổ phiếu, kế hoạch thưởng và chia sẻ lợi nhuận, bảo hiểm nhân thọ, nghỉ lễ và lương nghỉ lễ, phụ cấp vệ sinh hoặc xăng xe, chỗ ở khách sạn, bồi hoàn chi phí công tác, và phúc lợi. 

 

Một bộ luật liên bang khác cũng nghiêm cấm tất cả người sử dụng lao động có từ 15 nhân viên trở lên phân biệt đối xử dựa trên giới tính (bên cạnh những tiêu chí khác như chủng tộc, màu da, tôn giáo và xuất xứ quốc gia) trong lương và phúc lợi. Tuy nhiên, theo bộ luật này, không có quy định nào yêu cầu các công việc phải “về cơ bản là bình đẳng”. Sau đây là ví dụ về bằng chứng có thể chứng tỏ có sự phân biệt đối xử theo giới tính: 

  • phân biệt đối xử khi áp dụng chính sách hoặc hệ thống tiền lương, hoặc các kỹ thuật thiết lập tiền lương mang tính phân biệt đối xử;
  • các rào cản đối với quyền tiếp cận bình đẳng các công việc được trả lương cao hơn; 
  • cố ý giảm lương vì giới tính của người lao động trong công việc; hoặc
  • một chính sách hoặc thông lệ trả thù lao có vẻ công bằng nhưng có tác động tiêu cực đáng kể đến người lao động thuộc nhóm được bảo vệ nhưng không chứng minh được rằng chính sách hoặc thông lệ này có liên quan đến công việc và phù hợp với nhu cầu kinh doanh.

 

Ngoài ra, Sắc lệnh 11246 nghiêm cấm một số nhà thầu và nhà thầu phụ liên bang phân biệt đối xử trong các quyết định tuyển dụng, bao gồm cả tiền lương, trên cơ sở giới tính (cũng như chủng tộc, màu da, tôn giáo, khuynh hướng tính dục, bản dạng giới tính và nguồn gốc quốc gia). Mục 503 của Đạo luật Phục hồi chức năng năm 1973 nghiêm cấm các nhà thầu và nhà thầu phụ liên bang phân biệt đối xử trong lao động (bao gồm cả tiền lương) đối với người lao động khuyết tật. Đạo luật Hỗ trợ sự Điều chỉnh của Cựu chiến binh Thời kỳ Việt Nam (VEVRAA) nghiêm cấm các nhà thầu và nhà thầu phụ liên bang phân biệt đối xử trong lao động (bao gồm cả tiền lương) đối với những cựu chiến binh được bảo vệ.

Bạn có câu hỏi?
Chúng tôi luôn sẵn sàng trợ giúp bạn.

Chúng tôi cam kết giúp bạn hiểu rõ trách nhiệm của mình với tư cách là người sử dụng lao động. Chương trình Tuân thủ Hợp đồng của Văn phòng liên bang (OFCCP) và Ủy ban Cơ hội Việc làm Bình đẳng (EEOC) Hoa Kỳ cùng nhau làm việc để bảo đảm chi trả công bằng.

Để được hỗ trợ thêm, vui lòng liên hệ:

OFCCP: 1-800-397-6251 hoặc Bộ phận hỗ trợ của OFCCP

EEOC: 1-800-669-4000 hoặc info@eeoc.gov

Mọi cuộc thảo luận với chúng tôi đều không phải trả phí và được giữ bí mật.

Businessman and businesswoman in meeting using a digital tablet.

Bạn cần biết thêm thông tin?

Cố vấn elaws (Hỗ trợ Luật Lao động dành cho Người lao động và Doanh nghiệp Nhỏ) là bộ công cụ trực tuyến do Bộ Lao động Hoa Kỳ phát triển nhằm giúp người lao động và người sử dụng lao động hiểu các quyền và trách nhiệm của họ theo luật lao động của liên bang.